Tết Nguyên Đán 2019

Tết/ ([tet˧˥]

English: Vietnamese Lunar New Year
Francais: Nouvel An lunaire

Tết is a recollection of the memories had passed and the preparation for memories has yet to come.

Năm nay tôi không viết nhiều về văn hoá, vì tôi đang không có cơ hội để “ở nhà” và trải nghiệm chương đó một cách trọn vẹn. Thay vào đó, đây là lần đầu tiên tôi chia sẻ về bản thân tôi, xem như trang web này là nhà mình, và Tết này tôi mời bạn qua uống trà – để ta kể nhau nghe vài ba câu chuyện về cuộc đời.

Tôi không biết khoảnh khắc yêu thích nhất của bạn trong dịp lễ Tết hằng năm là gì. Với tôi, đó là tầm 6 giờ sang Mùng Một Tết. Đường phố yên bình đến lạ, không khói bụi chen lấn, tôi gọi đây là “Pure Hour,” hoặc dịch ra là “Giờ Thuần Khiết.” Kể cũng lạ, kẻ xa nhà thì nhớ không nguôi cái không khí nhộn nhịp đặc trưng của Sài Gòn, hoặc đường phố rạng rỡ nhưng hữu tình của Hà Nội, nhưng riêng tôi, một kẻ cũng đang xa nhà, lại nhớ nhung sự yên tĩnh nhẹ nhàng của thành phố tôi gọi là “Home.”

Ký ức về ngày Tết với tôi còn lắng đọng những năm tiểu học, có lẽ vì những kỷ niệm đó tinh khôi và ấm áp. Tôi nhớ những lần đi thăm họ hàng với Bố Mẹ và Chị, lúc đó còn bé con nên được ngồi đằng trước của chiếc xe máy cả nhà. Tết Nguyên Đán có phong tục là phải dậy sớm, gọn gàng tươm tất thì cả năm mới “sang lạng.” Tôi nhớ hôm đó trong nhà tôi là người đầu tiên thức dậy (có lẽ vì cả đêm qua trằn trọc không ngủ được vì lo sáng không thức nổi, và cả năm sẽ bị “tối tăm”), nên đứa Út này dậy sớm, gọn gàng tươm tất mới toanh, và xuống nhà nhâm nhi tách trà với Bố. Bố là người thích uống trà, có lẽ giống Ông Nội, nên từ bé tôi đã bắt chước vì nghĩ thế mới “đàn ông.” Bố là người yêu thiên nhiên và cái đẹp, nên dù gia đình tôi chuyển đi bao nhiêu, Bố luôn có một khu vườn nhỏ để trồng cây và nhâm nhi trà hoặc café sáng.

Quay lại ký ức hạnh phúc ngày Tết, sau khi cả nhà đèo xe máy lên đường thăm họ hàng, “kẻ được ngồi đằng trước” như tôi cảm thấy vinh quang hơn cả. 7 giờ sáng, trước mắt tôi là Sài Gòn yên tĩnh như một bức hoạ. Nắng bắt đầu sâu sắc hơn, tôi nhớ như in trước mắt là chợ Hoa Nguyễn Huệ (thời đó còn rất chân phương, cây lá hoa cảnh được sắp xếp rất hoạ hình.) Góc phải là vài ba quán café tranh thủ mở Tết, có lẽ là để phục vụ những người xa nhà không có Tết gần gia đình, mà mãi đến tận hôm nay, tôi mới nhận ra nếu nhà tôi không ở Sài Gòn, thì có lẽ Tết 2019 này tôi là một trong nhưng người khách đã ngồi nơi đó. Thời tiết mùa xuân lúc này luôn mơn mát hay ho, “kẻ ngồi đằng trước” như tôi hưởng trọn gió trời, khoảnh khắc đó trinh tiết như một mảnh vải thơm tho, không có làn gió mát trên vùng miền đất nước nào có thể sánh bằng.

Sau khi thăm viếng họ hàng, chúc Tết và nhận lì xì, gia đình tôi thường về nhà bánh tét, bánh chưng, và thịt kho Mẹ nấu từ hôm trước. Nhà tôi ngày Tết luôn tươi mới sắc hoa, và đong đầy mứt quả theo đúng sở thích mỗi người trong nhà. Mẹ tôi là người chu đáo và cầu toàn, và Mẹ luôn chuẩn bị từng chi tiết như thế, dù cho đó là bữa cơm ngày Tết, nội thất trong nhà, hay là cả cuộc đời một người.

Các Mùng còn lại của Tết là ngày của người thân quen và bè bạn. Từ nhỏ tôi đã không nhiều bạn, dù có thì cũng chừng vài ba đứa rất thân. Bây giờ nhìn qua cái Tết của hiện tại, tôi vẫn không nhiều bạn. Và hôm nay ngồi đây viết vài ba dòng này, tôi chợt nhận ra càng trưởng thành, Tết càng trầm mặc và bình yên đôi khi quá mức. Có lẽ người bình thường sẽ gọi đây là Tết “cô đơn,” riêng tôi, tôi chỉ gọi đây là Tết – một dịp nhìn lại những điều giạn dĩ đã qua và nhìn tới những mục tiêu rõ nét hơn. Tết is a recollection of the memories had passed and the preparation for memories has yet to come.

Tôi không cảm thấy lẻ loi, vì còn bao người không có cơ hội được trải nghiệm dịp này một cách đúng nghĩa. Tôi thì đã có, dẫu đó là kỷ niệm gần 15 năm trước. Ký ức luôn là hành trang quý báu nhất ta luôn có thể mang theo. Tôi mong năm nay, ai trong chúng ta cũng sẽ tạo nên những ký ức về Tết của riêng mình, để nhỡ sau này thời gian có chợt trôi đi nhanh hơn ta tưởng, thì tâm tư vẫn có thể ngồi lại và nghĩ về cơn gió đầu năm đó một cách thật riêng và trinh nguyên, như những ngày ta đã đèo xe máy đi qua.

Tôi thích cách suy nghĩ Tết Tây là dịp để ta đánh dấu một chương mới, như là “trial-period,” nghĩa là thời gian ngắn hạn để thử nghiệm một điều gì đó. Còn Tết Ta, là lúc ta phải thật sự sống với chương mới đó một cách hoàn thiện và ý nghĩa. Và tôi mong cuộc sống bận rộn này không cuốn chúng ta quá xa rời với những truyền thống Việt Nam nhất. Hãy xem vietwordly.flywheelsites.com là góc riêng của bạn. Nó đánh dấu một chặng đường của Vietwordly, và qua đây tôi mong định nghĩa Tết giản đơn này của tôi cũng sẽ là hành trang các bạn có thể mang theo suốt năm Kỷ Hợi này.

Có quá không khi viết xong vài dòng trên khoé mắt chợt cay, có lẽ nhớ người yêu, nhớ công việc, ắt chưa đủ say bằng nhớ nhà.

Happy Lunar New Year – Chúc Mừng Năm Mới, my friends.

Sincerely Yours,

#Vietwordly.